Nhiều người cho rằng, hoa hồng vàng là bông hoa của sự chia ly mà không biết rằng, đây là bông hoa biểu trưng cho sự nhớ thương vô biên bến. Nó tượng trưng cho sự hết lòng vì một tình yêu dù tình ấy không bao giờ được đền đáp… hoa hồng bất tử
Người bán hoa nói bông hoa em mua tặng anh vào ngày sinh nhật hôm ấy là bông hoa của chia ly. Chắc anh cũng thắc mắc như người bán hoa kia có phải không? Anh có từng nghe sự tích của hoa hồng vàng chưa? Đóa hoa màu vàng kia là một nàng công chúa đấy. Để em kể cho anh nghe nhé!Ngày xưa có một nàng công chúaNgày xưa, trong truyền thuyết có một nàng công chúa tên là Elisa. Nàng là con gái của thần Zeus, chúa tể của các thần linh. Thần Zeus rất yêu con gái của mình nên cầu chúc cho nàng có quyền lực của nhan sắc và sự thông minh tột đỉnh không một ai có thể sánh được. Nàng lớn lên trong lời cầu chúc đó nên ngày càng trở nên sáng dạ và xinh đẹp. Nàng luôn được cưng chiều bởi các vị thần vì họ đều kinh sợ trước quyền lực của cha nàng.Một buổi sớm mùa xuân, thần tình Eros đến dâng tặng nàng những viên ngọc quý được kết tinh từ tình ái do chàng đạt được. Nhưng nàng chẳng cần những viên ngọc, nàng hết lòng nài nỉ thần Eros dạy nàng bắn cung. Thần Eros chẳng thể từ chối nên đã dạy nàng tập bắn chính bằng cánh cung chàng luôn đeo bên mình với những mũi tên tình ái. Và rồi, Elisa trượt tay, mũi tên bay đến cắm sâu vào tim thần Eros. Thần Eros sững sờ. Chàng ngất ngây bởi Elisa và thấy không thể nào thiếu được nàng. Từ đó, chàng mang bệnh tương tư.Thần Zeus biết tin cả cõi tục không còn tình ái bởi Eros đã không hoàn thành tốt nhiệm vụ vì mải đắm mê công chúa Elisa, con ngài. Ngài liền tác hợp cho đôi trẻ. Đám cưới được diễn ra linh đình suốt ba mươi đêm ngày. Rượu chảy thành suối, mây kết thành hoa, người ta nhảy múa, ca hát chúc hạ cho đôi tài sắc.Thử thách của tình yêuNhững tưởng cuộc sống sẽ hạnh phúc ngập tràn với đôi trai gái ấy. Nhưng không… hoa sinh nhật
Những tháng ngày nồng thắm ái ân yêu rồi cũng trôi qua đi. Eros phải tiếp chuyện hoàn thành nhiệm vụ của thần kì ái. Đi gắn kết trái tim của những đôi trai gái, để họ yêu nhau, để ái tình được đấu duy trì trên cõi tục này. Chàng phải ra đi, bỏ mặc nàng vò võ đợi trong lâu đài lộng lẫy được xây bằng hồng ngọc với lời dặn dò là không được ra khỏi lâu đài vì chàng không muốn ai ngắm nhìn sắc diễm kiều của nàng. tình ái với chàng quá lớn nên Elisa cứ nhất thiết vâng lời. Hàng ngày nàng vẫn thui thủi vào ra nơi lâu đài lạnh lẽo.Phép thuật của nữ thần ghét ghenPhương xa, có một nữ thần tên là ghét ghen, sau khi khảo tra tai họa cho giang sơn Hòa Bình, bà trở về. nguyên nữ thần ghét ghen đã phải lòng Eros từ lâu nên khi hay tin Eros và Elisa cưới nhau, bà tức giận kiên tâm chia rẽ tình của chàng. Bà tìm gặp và đợi khi Eros ngủ say vì mỏi mệt, bà lén rút mũi tên cắm nơi trái tim của chàng ra và thổi vào đó một luồng hơi “Quên lãng”. Tỉnh dậy, chàng quên hết chuyện xưa, quên luôn cả người vợ đẹp đang từng ngày ngóng đợi chàng. Chàng cứ đi mãi… đi mãi...Vì người yêu thương bị phù phép chẳng còn nhớ thương nàng, Elisa khóc đến kiệt sức, ôm thương nhớ một mình mà buồn tủi, mang bệnh rồi chết. khoảnh khắc ấy, chim muông ngừng tiếng hót, trăm hoa héo rũ. Thần Zeus đau đớn khốn cùng, ngài kêu gào trong hối hận vì đã ban cho nàng sự sáng ý và dung nhan nhưng lại quên ban cho nàng sự kiên cường để vượt qua nỗi đớn đau ý thức. Vì quá thương con gái, không muốn nàng biến mất trên cõi đời, ngài dùng phép biến nàng thành một bông hoa màu vàng và gắn đầy những gai nhọn vào thân cành, để cho ý trung nhân phụ nhìn thấy mà lòng đau đớn. Nhưng tình có lý lẽ của nó mà không một ai có thể phán xét, không một ai có thể hiểu được dù đó là chúa tể của thánh thần. Nàng chết đi nhưng trong tim nàng không hề ôm theo một mối hận nào mà chỉ có nhớ thương đến khôn nguôi.Cánh hoa thương nhớ vô bờAnh có nhìn thấy không, cánh huê hồng vàng óng đến rưng rưng. Nó không biểu trưng cho sự chia ly mà biểu tượng cho sự thương nhớ vô biên bến. Nó tượng trưng cho sự hết lòng vì một tình ái dù tình ấy mãi sẽ không bao giờ được đền đáp. Đóa hoa vàng ấy là một nàng công chúa thật lòng nhất, mềm yếu nhất không phải chỉ có ở trong chuyện kể mà có ở trong lòng mỗi người con gái.
Bất cứ một người con gái nào dù bề ngoài có hắc búa đến đâu, mạnh mẽ đến đâu đi chăng nữa cũng mang trong lòng mình sự phong phanh của một đóa hồng vàng. bởi thế, em sẽ chẳng bao giờ tặng ai bông hoa vàng ấy cả trừ những người mà em thương yêu nhất. vì chưng ai lại đem tuốt tình cảm tình thật của mình mà dành cho một người không đáng để tin tưởng, phải không anh?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét